Trình Vũ Phỉ về đếnnơi thì bận rộn công việc, lúc rảnh rỗi thì nghe đồng nghiệp trêu chọcnhau, "Thức dậy sớm hơn gà, làm còn nhiều hơn bò, lương thì chỉ đủ muacải trắng", lời này hơi cường điệu, nhưng vẫn có điểm đúng, ừ, tiềnlương thấp. Trình Vũ Phỉ nghe lời nói này, ngược lại có cảm giác đúng,giống như cô, tiền mướn phòng chuẩn bị tăng lên, bây giờ thức ăn cũnglên giá, tiền lương một tháng trừ ra tiền phòng tiền điện tiền nước,tiền lương còn lại không được bao nhiêu.
Ngược lại với cảm giácchân thật này còn bởi vì cảm giác không chân thực đối với An Diệc Thành, cô biết rõ mình và An Diệc Thành dính líu với nhau là sự thật, hoặc nói là đang xảy ra, cũng không thấy người đàn ông đó, trong tiềm thức củacô có một loại cảm giác, có lẽ chuyện xảy ra liên quan đến An DiệcThành, toàn bộ đều là ảo giác của cô.
Lí trí của cô không chấp nhận"Ảo giác" này, nhưng trong lòng, trái ngược với lí trí.
Sau này cô từng tìm hiểu về An Diệc Thành, làm sao anh có thể biết được emtrai cô đang ở cục cảnh sát. An Diệc Thành nói là, đúng lúc anh cóchuyện ở cục cảnh sát, vì vậy nhìn thấy, biết chuyện của cô, nhưng anhcố tình không muốn giúp đỡ không công, muốn anh ra tay giúp đỡ thì anhphải có lợi, mà hình như trên người cô lúc đó không có thứ gì làm choanh hứng thú, tiền bạc hay địa vị anh đều có, vì vậy anh cũng không muốn giúp.
Vì như vậy chỉ mình cô có lợi.
An Diệc Thành mớivừa trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-nhat-chinh-la-yeu-em/1976947/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.