Ăn cơm xong, anh cũng không rời đi, Trình Vũ Phỉ cùng với anh trở lại phòng, gian phòng rấtthoải mái, cũng rất sạch sẽ, khiến cho lòng người không cảm thấy khóchịu. Sau đó bọn họ chia ra rửa mặt, cô ngồi trên giường, ở nơi đây côkhông có tác dụng lớn, nếu như nói cô có một giá trị sử dụng duy nhấtcũng không hề có, thế mới thực sự là thẹn với anh vì nói đây là đi tudưỡng nghề nghiệp.
An Diệc Thành nhướng mày, đứng ngay ở bêngiường, nhìn động tác cô cởi áo ngủ ra, tuyệt nhiên không bảo cô dừnglại, trong mắt cũng không lộ ra vẻ gì, không thưởng thức, chút nhục dụccũng không muốn, cô lại đang tự cởi, tay run lên, cô không thích cảmgiác lúc này, rất không thích, dù là đã trấn an con tim của mình nhiềulần, cô vẫn còn đang tự cởi y phục của mình trước mặt anh.
Anhbất động, dù là nhìn cô tự cởi sạch quần áo, thân thể của cô cứ như vậyhiện ra ở trước mắt anh, không thể xem là thân thể khêu gợi, có thể nóichính xác là coi như thuận mắt, da rất tốt, toàn thân tìm không ra mộtchút tỳ vết nào, giống như một khối ngọc đẹp hoàn hảo, chỉ là khối ngọcđẹp này bây giờ là để anh chơi đùa.
Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt của cô đang nhìn về phía anh, hình như chờ động tác của anh, nhưng hết lầnnày tới lần khác anh vẫn không có động gì. Thân thể Trình Vũ Phỉ đãkhông nhịn được lay động, cô cắn môi, không hiểu rõ ý của anh...... Nhưng vì tên đã lắp vào cung, cô đứng lên, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-nhat-chinh-la-yeu-em/1976854/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.