Trình Vũ Phỉ ánh mắtvô hồn nhìn phương xa, lúc này cô cũng không hề suy nghĩ bất cứ điều gì, trong lòng trống trải, thế nhưng không phải là thản nhiên, ngược lạicàng có nhiều phiền muộn hơn, khó trách người khác luôn muốn dựa vàongười mạnh mẽ, ai không hi vọng những gì mình muốn đều có thể thực hiện, khi bản thân không có cái năng lực này thì chỉ có thể dựa vào ngườikhác. Giải thích này buồn cười biết bao nhiêu, xuất hiện chỉ để thỏa mãn ham muốn của mình. Vào lúc này Trình Vũ Phỉ không thể không chấp nhận,mình biến thành một người phụ nữ bình thường không có gì thú vị, cuốicũng đã cách xa với hình mẫu phụ nữ mà mình muốn trở thành rồi.
Cô chưa bao giờ chủ động gọi cho An Diệc Thành, mỗi lần đều là anh gọitới. Anh cũng không thường xuyên gọi lắm, hơn phân nữa là tài xế của anh gọi đến nói cho cô biết xe dừng ở một chỗ xa trước cổng công ty, có ýnói hôm nay An Diệc Thành đã về, cô được "Tuyển dụng".
Lấy điệnthoại di động ra, ngón tay ở danh bạ cố gắng tìm kiếm, giống như muốnche dấu cái gì. Tên An Diệc Thành, đứng thứ hai, sắp xếp theo thứ tự chữ cái trên điện thoại, cô buồn cười phát hiện tránh đông tránh tây cũngkhông thể tránh được. Cô cố ý thêm chữ a trước tên của em trai mình, vìvậy Trình Gia Đống trở thành tên đầu tiên trong danh bạ, cô dùng hànhđộng này chứng minh điều gì, như ý biết mình đang che dấu sự thật.
Do dự thật lâu, cuối cùng mới nhấn nút gọi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-nhat-chinh-la-yeu-em/1976932/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.