Buổi chiều hôm đóTrình Gia Đống trở về trường, Trình Vũ Phỉ kiên quyết muốn đưa cậu đi,cậu hơi từ chối, nhưng không còn cách nào, đành để chị mình đưa đến trạm xe. Trên đường đi, Trình Gia Đống luôn cười cô, muốn cô mau tìm mộtngười anh rể về cho mình, như vậy cậu cũng không cần lo lắng cho cô nữa, dù sao cũng có một người đàn ông khác sẽ bảo vệ cô, chăm sóc cô.
Trình Vũ Phỉ nghe em trai nói như vậy, chỉ cười, hình như cũng không để trong lòng.
"Chị, khi ấy có phải chị rất yêu người đó không?" Đến trạm xe buýt, Trình Gia Đống dè dặt hỏi cô. Từ khi cậu bắt đầu có trí nhớ, người chị này luônđược người khác khen là người khéo léo hiểu chuyện, cũng không bao giờlàm người lớn lo lắng, trên thực tế chị cũng là một đứa bé như vậy, cũng không nghịch ngợm gây sự, không gây cho người lớn phiền phức nào, chịlàm gì, cha mẹ cũng cảm thấy an tâm, cho dù thành tích học tập của chịkhông tồi, một khóa học có mấy ngàn người, chị cũng có thể thi đượctrong top 200 người đứng đầu, hơn nữa còn tự thấy thành tích của mìnhchưa được tốt, chịu khó cố gắng hết sức.
Nhưng một người có tínhtình dịu dàng giống như chị, năm đó khi đang học lớp mười hai đã cãinhau ầm ĩ với cha mẹ, chị kiên quyết không gả cho người đàn ông mà chamẹ định ra hôn ước, nhất định phải gả cho người chị yêu. Lúc đó TrìnhGia Đống mới hiểu, thì ra trong lòng chị mình có một người, thậm chí sẵn lòng trở nên dũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-nhat-chinh-la-yeu-em/1976923/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.