Mấy ngày ăn uống thỏathích, Tiết Giai Nhu nằm trên giường nhìn trần nhà, để tay trên cái bụng tròn vo vì ăn no của mình, cô nghĩ đến vẻ mặt than vãn của chị Dươngkhi nhìn mình, có phải cô thật sự không bình thường? Chồng của cô, không đúng, ngày mai chồng trước sẽ đính hôn với người phụ nữ khác, từ nay về sau cái chữ "Trước" kia sẽ vĩnh viễn không đi theo cô nữa. Còn con gáicủa cô, mấy ngày trước đều ầm ỹ đòi về với ba, vì vậy cô không có cáchnào, đành đưa Nhân Nhân đến chỗ người đàn ông kia.
Bây giờ, cô không có chồng, cũng chẳng có con.
Ở trong mắt người khác, trong hoàn cảnh hiện tại, có lẽ cô nên khóc lớn một trận mới không làm mình thất vọng? Cô vuốt vuốt hai mắt của mình,không khóc nổi, chính là không khóc nổi. Ngoại trừ bên ngoài có chútphiền muộn, kỳ thật cũng không quá đau lòng. Cô bò dậy từ trên giường,liếc mắt thấy cái cân cách đó không xa, đứng lên cân, MD (mẹ nó),cômắng một tiếng, vậy mà tăng thêm năm cân (2,5 kg).
Đều tại tên khốn Từ Triệu Luân kia, muốn đính hôn thì đính hôn, sao phải để cả thành phố đều biết? Khiến cho cô giống như người đàn bà bị chồngruồng bỏ vậy, hiện tại cô không biểu hiện chút đau lòng dường như có lỗi với thân phận của chính mình, cô cố tình cười, người khác lại cho là cô đang cố nén thương tâm. Khốn kiếp khốn kiếp… Trong lòng cô chửi loạnmột trận, vẫn chưa hết giận.
Cô đi lục lọi mấytờ báo đưa tin về lễ đính hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-nhat-chinh-la-yeu-em/1976902/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.