Cô không biết nên nói chuyện thế nào nữa, một lúc sau, mới tiếp lời, "Anh rất yêu thương mẹ anh."
"Có người nào mà không một lòng yêu thương mẹ của mình sao?" Anh sâu kín mở miệng, giống như là muốn nói thực sự là có người như vậy, "Cả đời nàybà đều sống vì tôi, suy tính từng chuyện cũng đều vì tôi, chưa bao giờnghĩ tới chính bản thân bà chút nào."
Chữ Mẹ đôi khi là cách gọi của tình thân, tình thương của mẹ vĩ đại đến mức khiến người ta khôngtìm ra bất kỳ từ ngữ nào để diễn tả hết, nhưng cô lại bật ra lời, "Anhmệt không?"
"Cái gì?"
Trong khoảng không ánh mắt của bọnhọ thoáng giao nhau sau đó nhanh chóng rời ra, anh không phải không hiểu cô hỏi gì, trả lời cô cũng không khó khăn. Đúng như vậy, mẹ của anhthật vĩ đại, đều vì anh mà hy sinh cả cuộc đời. Nhưng không có ai hỏianh, anh có muốn tiếp nhận sự hy sinh đó hay không, vì yêu thương nhưvậy, hóa ra lại giống như cả tản đá đè ở ngực, mẹ anh đã vì cả một đời,đã báo đáp thì cũng cần báo đáp cả đời, ví dụ như anh làm theo tất cảnhững yêu cầu mà mẹ anh muốn. Nhưng mẹ anh đã qua đời, lúc đó, ý nghĩ mẹ đã vì anh mà làm tất cả mọi việc đã có ảnh hưởng rất lớn đối với anh,tuy bà không nói ra nhưng ngay từ đầu anh cũng không muốn suy nghĩ khácđi, chỉ cần mẹ anh bảo anh làm gì cho dù đó là chuyện không vui vẻ, cũng chẳng sao. Chỉ cần là mẹ anh bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-nhat-chinh-la-yeu-em/1976878/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.