Bạch Ngọc Thư là một vị quan mới được bổ nhiệm đi nhận chức, hắn mang theo gia quyến của mình gồm vợ và hai đứa con nhỏ một trai một gái giả trang thành khách bộ hành để tìm hiểu sơ lược tình hình, vừa đến nơi, trải qua những phong trần mỏi mệt liền nghĩ chuyện thuê khách điếm ở tạm, vậy mà chủ khách điếm ban đầu còn rất niềm nở, khi nhìn thấy một đôi nhóc tì nhà hắn liền đuổi khách, nhất quyết không chịu cho họ bước vào cửa.
Cuối cùng hỏi ra mới biết lí do, bởi nơi này gần đây xảy ra những vụ án kì lạ, có một kẻ điên nào đó cứ cách vài hôm là sẽ đi bắt cóc đứa nhỏ, một thời gian sau lại trả về cho gia đình của nó, chỉ là đứa nào lúc chưa bị đem đi thì còn khỏe mạnh, lúc quay lại thì thành ra ma ốm, thậm chí còn chưa chắc đã có thể cứu chữa được. Vậy nên người ở trấn này sớm không dám ra khỏi nhà, đặc biệt là nếu như có đứa nhỏ thì phải canh chừng cẩn thận, chỉ thiếu không tìm cách giấu chúng đi.
Vốn dĩ gia đình Bạch Ngọc Thư có một truyền thống đặc biệt, thay vì như những người khác ở triều đại phong kiến là trọng nam khinh nữ, ở nhà này lại là chỉ cưng chiều tiểu thư còn thiếu gia thì có thể nói như bị ghét bỏ. Vậy nên Bạch Tiểu Linh từ nhỏ đã được hưởng ngàn vạn sủng ái, nhưng tính cách của nàng lại đặc biệt ngoan ngoãn, nhu thuận, rất biết nghe lời, chỉ có mỗi cái tật hễ khóc là không thể nào dỗ được khiến cho ai cũng đều đau lòng. Thật không may mới chỉ đêm đầu tiên gia đình Bạch đại nhân đến đây, tiểu thư Linh Linh liền bị bắt đi mất, từ đó mở ra một chuỗi những năm tháng hết sức kì quái lại hài hước giữa vú em Bạch Cốt Tinh và bé Tiểu Linh bị hắn đưa đi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.