Editor: Ưu Tịch
Cốt Đầu vừa xuất quan, Linh Linh lại bất chấp mưa gió tới tìm.
Đương nhiên, nàng vẫn bị Hi Chân chặn bên ngoài động như trước kia, chỉ có thể khóc ô ô, sau đó lau lệ trở về.
Dọc đường Linh Linh vừa đi vừa khóc, càng nghĩ nàng càng khẳng định Cốt Đầu thúc thúc nhất định là đã giận nàng, không muốn nhìn mặt nàng nữa rồi. Cứ đi được mấy chục thước nàng lại nước mắt lưng tròng quay đầu nhìn lại một lần, rồi lại ô ô gạt lệ đi thêm mấy chục thước nữa, lại quay đầu nhìn lại. Cứ như vậy, nàng đi một đoạn khóc một đường, đến khi trở lại ngọn núi cao nhất, cặp mắt đã sưng lên như hạch đào.
Lại nói lúc này Bạch Tiểu Mậu vừa mới đi ra từ trong phòng luyện đan, đang nói nói cười cười với vài vị đệ tử. Thấy Linh Linh vừa đi vừa khóc, bọn họ đều hai mặt nhìn nhau, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Bởi vì mỗi ngày đều phải đến ngọn núi cao nhất cùng đám sư huynh tỷ muội cùng nhau tu đạo luyện kiếm, cho nên từ lúc Bạch Phượng Hoàng rời đi nàng liền tới ở cùng các vị sư tỉ. Cứ bốn nữ đệ tử ở một phòng, nàng là tiểu muội nhỏ tuổi nhất nên bình thường các sư tỷ cũng rất chiếu cố nàng. Mà các sư huynh lại càng không cần phải nói, có ai lại không thích vị tiểu muội thiên chân vô tà, trong sáng đáng yêu như nàng đâu.
Một đám thiếu niên bọn họ, thật giống như mấy chú khỉ vụng về, người nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-la-bach-cot-tinh/2023929/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.