Linh Linh mỗi ngày đều chạy ra phía sau núi tìm Cốt Đầu. Ngày hôm ấy nàng thả Cốt Đầu ra khỏi bình Thu Yêu, lo rằng Bạch Phượng Hoàng sẽ nhìn thấy, liền vội vàng cưỡng ép Cốt Đầu bắt nó di dời. Tới khi Bạch Phượng Hoàng vừa đi khỏi, nàng liền chạy vù tới phía sau núi tìm Cốt Đầu.
Hi Chân không muốn cho Cốt Đầu gặp Linh Linh —— yêu sớm sẽ ảnh hưởng tới việc học tập, liền bày vẻ nghiêm mặt lạnh lùng không biểu cảm nói với Linh Linh rằng đại nhân bọn họ đang trong thời gian bế quan tu luyện, tạm thời không thể gặp khách.
Linh Linh thật sự là một tiểu cô nương ngây thơ, nàng tin đến mười phần mười. Hi Chân nói đại nhân bọn họ muốn bế quan một tháng, trong một tháng nàng liền không đến quấy rầy Cốt Đầu "bế quan".
Đợi đến một ngày kia, khi Cốt Đầu "xuất quan", Linh Linh sau khi kết thúc giờ học liền lập tức chạy tới đỉnh ngọn núi cao nhất lớn nhất xa nhất. Nàng chạy nhanh đến mức thở hồng hộc đầu đầy mồ hôi, phải cúi xuống chống đầu gối để thở, ngẩng mặt ngây thờ nhìn Hi Chân: “Đại tỷ tỷ, Cốt Đầu thúc thúc xuất quan chưa?”
Hi Chân lại lạnh nhạt nói với Linh Linh: “Tiểu thư, đại nhân của chúng ta đã bắt đầu bế quan tu luyện lần thứ hai.”
Linh Linh: “...”
Nàng nào biết đâu rằng Cốt Đầu lúc này kỳ thật đang ngâm mình ở suối U tuyền. Trước kia Cốt Đầu luôn chỉ tới đó khi trời tối muộn là vì nó muốn được nằm cùng Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-la-bach-cot-tinh/2023928/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.