Lúc chuông điện thoại di động vang lên, tôi đang vùi ở trong chăn xem tiểu thuyết mà lệ rơi đầy mặt, cặp mắt mơ hồ đang nhìn điện thoại nhấp nháy, tôi lấy tay áo ngủ lung tung lau nước mắt trong điện thoại liền truyền đến thanh âm nghiêm túc của Dịch Bách Sanh, Dịch Mộ Tranh, ba nghe nói con lại yêu đương rồi hả?
Tôi cầm lấy cái chìa khóa ở bên cạnh gõ vào loa điện thoại di động, cố ý chế tạo ra tiếng vang, Điện thoại di động không có sóng, con nghe không rõ. Trở về con sẽ nhận lỗi. Tôi mài mài răng hàm, hung hăng hít sâu mấy cái, lấy điện thoại di động ra tìm được bốn chữ m hồn bất tán rồi nhanh chóng ấn xuống. Tôi oán hận trợn trắng mắt, Lâm Cẩn Nam, cút ra đây cho tôi.
Còn có loại sinh vật khiến người ta chán ghét hơn Lâm Cẩn Nam không? Đáp án tuyệt đối là không có. Chính hắn mỗi ngày đổi phụ nữ, so với đổi quần lót còn đều đặn hơn. Mình thì sao, mình bị nội thương nằm bò trên giường, quen người bạn trai nào cũng bị hắn chia rẽ. Mình cũng đã 20 tuổi rồi, còn chưa thật sự kết giao với một người bạn trai nào, ngay cả móng vuốt cũng chưa bị người ta cầm qua, chứ đừng nói nụ hôn đầu. Mình rốt cuộc là đã làm sai điều gì mà chọc đến tên ôn thần như vậy chứ? Cô không biết rằng anh ta dù có phong lưu ra sao nhưng anh lại chỉ yêu mình cô.