Buổi tối, đám Dương Chính ầm ĩ muốn đến một nông trang cạnh bờ biển chơi,thì ra hôm nay thật sự là sinh nhật của Lâm Cẩn Nam. Tôi vẫn còn khóchịu vì chuyện buổi chiều, nhìn Lâm Cẩn Nam liền cảm thấy chán ghét. Tôi kéo tay áo Trà Xanh ý bảo đi về, nhưng Trà Xanh không để ý tới tôi,trực tiếp quẳng xuống một câu tàn nhẫn: "Tự mình ‘đi’ về!"
Tôi ai oán ôm túi, kì kèo mè nheo đi theo phía sau đám nam sinh bọn họ, LâmCẩn Nam thỉnh thoảng sẽ quay đầu lại xem tôi có theo kịp hay không. Ngay lập tức tôi đáp lại cậu ta bằng mấy ánh mắt xem thường, có gì mà nhìn,trêu chọc tôi còn chưa đủ sao?
Đây một khu nông trang nhỏ cảnhvật rất được, phong cách cổ kính, bên trong còn có một cái bàn nhỏ bằnggỗ lim, phía trên phủ lên một tấm khăn trải bàn có họa tiết dân tộc. Tôi rất thích nơi này, ngồi ở trong sânhóng mát. Mấy tên kia thì ở trong phòng bao riêng hi hi ha ha, cũngkhông biết đang bàn luận cái gì.
Bên dưới giàn nho xanh mướt, tôi nhìn thấy một cô gái xấp xỉ tuổi của tôi, cô ấy đang yên lặng ngồi xổmrửa ly. Tôi nhìn động tác rất thành thạo của cô ấy, ly thủy tinh trongsuốt chất đống ở trong mâm bên cạnh, ánh mặt trời xuyên thấu qua nhữngcái ly chiết xạ ra tia sáng chói mắt. Tôi giơ tay lên ngăn cản tia sángđó, dời đi ánh mắt.
Thỉnh thoảng sẽ có người phục vụ mang đếnnhững chiếc ly thủy tinh đã dùng rồi để cô ấy rửa sạch, cô ấy cũng rấttốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-vuong-van/3242970/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.