Sau khi quay vềtrường học tôi cứ nơm nớp lo sợ, vẻ mặt khẩn trương cao độ chỉ sợ DịchBách Sanh sẽ gọi đến truy hồn đòi mạng, nhưng cả ngày hôm đó lại yêntĩnh lạ thường. Tôi nhìn chằm chằm vào cột báo sóng, rồi lại nhìn vạchpin của điện thoại di động, liền xác định nó còn có thể nhận đến 1008611 tin nhắn nữa.
Chẳng lẽ, lời mà Dịch Bách Sanh đã cảnh cáo không được quan hệ bừa bãi trước khi kết hôn trước đây là dọa tôi thôi sao?
Cho đến tận lúc tan học buổi chiều, cha tôi vẫn không có động tĩnh gì. Vìthế tôi liền thở phào nhẹ nhõm, vừa ôm sách đi ra ngoài khu giảng đườngliền nhìn thấy Lâm Cẩn Nam đã đứng chờ ở cổng. Rõ ràng là mùa đông, thếnhưng cậu ấy lại luôn mặc rất ít, bên trong là áo len màu xám tro và một chiếc áo khoác ngoài màu đen, từ xa đã nhìn tôi mỉm cười.
Từ lúc chuyện tối hôm qua xảy ra, mỗi khi tôi và cậu ấy ở cùng nhau luôn cókhông khí kỳ quái quẩn quanh. Có chút mập mờ không định hình được âmthầm nảy mầm, hình như bọn họ vừa vượt qua rất nhiều trở ngại, trongnháy mắt trở nên thân mật hơn rất nhiều.
Nụ cười trên mặt cậu ấy dần dần mở rộng, cong cong khóe mắt đến gần: "Ngẩn người gì thế?"
Tôi ngẩn người mà nhìn, lúc cậu ấy cười như đang được tắm trong một dảisáng rực rõ trong ngày mùa đông lạnh lẽo, quá mức sáng chói đến mức tôikhông dám nhìn thẳng. Từ buổi sáng, vừa nhìn thấy cậu ấy tôi sẽ không tự chủ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-vuong-van/3242987/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.