Sau khi xem phim xong, Lâm Cẩn Nam muốn chúng tôi đi cùng xe, đưa Lăng Phivề trước rồi mới đưa tôi về. Tôi sợ ở cùng một chỗ với Lâm Cẩn Nam, thật sự sợ sẽ xảy ra chuyện gì, như vậy rất có lỗi với Lăng Phi. Tôi vộivàng từ chối, không chút nghĩ ngợi đã nói muốn tự mình bắt xe về.
Lâm Cẩn Nam không vui, mặt đen như Trương Phi, bộ dáng kia đừng nói là tôi, đoán chừng ngay cả Lăng Phi cũng nhìn ra tâm tình của cậu ấy rất khôngtốt. Lăng Phi ra mặt hoà giải, lôi kéo tôi nói, "Bây giờ đã muộn lắmrồi, một mình cậu không an toàn, nếu xảy ra chuyện gì, Cẩn Nam sẽ áynáy."
Tôi nhìn Lâm Cẩn Nam vẫn đang trầm mặt, do dự một chút.Lăng Phi cười cười khoác cánh tay tôi, "Anh cola của cậu đối tốt với cậu như vậy, tớ cũng sắp ghen tị rồi đó."
Tôi kinh ngạc nhìn cô ấy,trên mặt cô ấy vẫn là biểu tình điềm tĩnh, tôi không dám suy nghĩ nhiều, đành phải theo bọn họ lên xe. Tôi trầm mặcngồi ghế cạnh tài xế, Lâm Cẩn Nam cùng Lăng Phi ngồi ở ghế sau. Bọn họcả đêm đều rất im lặng, gần như không nói lời nào. Tôi đắm chìm trongsuy nghĩ của mình, không có tâm tình lo lắng chuyện của hai người bọnhọ.
Tôi cứ nghĩ đến, lời nói mà Lâm Cẩn Nam chưa nói xong lúc ởcửa toilet. . . . . . Bộ dáng lúc đó của cậu ấy, chẳng lẽ là muốn hôntôi? Lỗ tai tôi bắt đầu nóng lên, trong lòng lo sợ, ngay lúc tôi có suynghĩ này, thì trong lòng lại cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-vuong-van/3242973/chuong-14-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.