Nếu kiếp này vô duyên, ắt đã chẳng gặp, kiếp này có duyên, chính vì thế mới được tương ngộ. Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ. Vô duyên đối diện bất tương phùng. Là nhân duyên hay là nghiệt duyên? Thiên hạ này, vốn dĩ là rất thần kỳ. Gặp gỡ một người, không đơn giản là lướt qua nhau, không đơn giản chỉ giống như một cơn gió vô tình, chỉ nhanh chóng đến, rồi lại nhanh chóng lướt qua. Một vòng trái đất, sự luẩn quẩn luôn không bao giờ có thể chặt đứt nhân duyên. Bởi vì là gió thoáng qua, gió sẽ rất nhanh một vòng quay trở lại, mang theo hương thơm dịu ngọt, mang theo lưu luyến đời người trọn kiếp không buông tay.
Nàng và hắn, tưởng như vô tình, nhưng nào ngờ lại chính là do duyên trời sắp đặt? Một lần lại một lần, rơi vào trầm luân, nguyện cả đời không thoát ra được. Đối với hắn, những ngày tháng có nàng chính là những tháng năm tươi đẹp nhất, không lo lắng đến bất cứ điều gì, chỉ nghĩ cách làm sao có thể khiến cho nàng vui vẻ. Hắn muốn dùng thời gian cả đời này để ở bên nàng, nắm chặt tay nàng, cùng nàng trăm năm kết mối tơ duyên. Hắn chính là quá yêu nàng, yêu đến nỗi không còn cách nào có thể thoát ra được nữa, hắn vẫn cam lòng.