Chợ tây nhiều thương nhân người Hồ, vàng bạc châu báu, đồ chơi mới lạ nhiều không kể xiết, Nguyên Tứ Nhàn dọc đường vừa đi vừa nghỉ, ban đầu còn thỉnh thoảng bắt chuyện với Lục Thời Khanh vài câu, tranh thủ thu ít thiện cảm, nhưng sau đó chỉ lo vơ vét đồ mới lạ quý hiếm, tiện tay đưa từng món từng món ra sau mà nhất thời quên mất người đó rất có khả năng là đế sư tương lai.
Một canh giờ trôi qua, đợi Nguyên Tứ Nhàn hoàn hồn lại thì hai tay Lục Thời Khanh đã đầy ắp, ngay cả khuỷu tay cũng treo lủng lẳng mấy chuỗi châu ngọc xanh xanh đỏ đỏ. Đôi mắt phượng hẹp dài của y nheo lại, có thể thấy là cực kỳ nhẫn nại.
Vì Lục Thời Khanh chưa kịp thay quan phục nên người qua đường bốn phía đều thi nhau nhìn với ánh mắt kinh ngạc__để một đại quan như vậy làm tùy tùng, tiểu nương tử nhà này thật lợi hại!
Nguyên Tứ Nhàn nhìn y rồi lại nhìn cái chén bạc mạ vàng cong bốn khúc trong tay, nghĩ Lục Thời Khanh chỉ có nước đội cái chén này mới đi được thì mới từ bỏ.
Nàng đến trước mặt y, nở nụ cười nịnh nọt, lấy bớt đồ khỏi tay y rồi lại chỉnh châu ngọc trên khuỷu tay trái phải của y sao cho màu sắc và hình dạng đối xứng, sau đó nàng mới ngẩng đầu lên nói:
- Lục thị lang, chúng ta hồi phủ thôi. Những thứ đồ đạc này thì tìm một cửa hàng gửi lại, lát nữa ta sai người tới lấy.
Lục Thời Khanh kìm nén, đợi nàng thu xếp những thứ đồ linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-dinh-chang-roi-quyet-chang-buong/1812414/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.