Bạn đang đọc truyện Thái Giám Chức Nghiệp Tố Dưỡng của tác giả Đồng Kha. Năm Kiền Bình, cao châu Tây Bắc đại hạn, năm tháng trời không có một giọt mưa.
Một mảnh mặt trời khô héo treo trên cao, tỏa ra sóng nhiệt quay cuồng. Phóng xa tầm mắt cũng chỉ thấy đất đai bị nướng thành màu đen xám, từng khối nứt toác.
Phó Thần đi bộ liên tục đã vài canh giờ, lòng bàn chân phỏng rộp khiến hắn không thể không dừng lại. Cách đó không xa có một lão nông dân cuộn mình trên mặt đất, thân mình gầy guộc lộ từng đốt xương như thể gập lại liền gãy, da thịt đỏ nâu như vỏ cây già. Bàn tay không ngừng cào loạn mặt đất như đang tìm chút rễ cây ăn chống đói, bùn và máu bê bết hòa trộn, nhìn có chút ghê người.
Tình cảnh như vậy đã không còn hiếm lạ. Phó Thần chẳng có nổi một chút thông cảm dư thừa nào, bởi hoàn cảnh của hắn so với lão nông dân kia nào có tốt hơn. So với đói bụng, mất nước mới là nguyên nhân khiến sinh mạng hắn cạn kiệt từng giờ.
Không biết vấp phải cái gì, hắn lảo đảo ngã trên mặt đất, thoát lực không còn sức bò dậy.
Hắn thở phì phò như một con cá bị phơi trên cạn, tuyệt vọng cùng cực khiến chút kiên nhẫn cuối cùng cũng hao mòn. Giá lúc này có một trận mưa thì tốt biết mấy.
`Bạn cũng có thể đọc thêm nhiều truyện cùng thể loại khác như: Ông Chồng Bị Bệnh Nan Y hay Vô Củ.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.