Ngoài mặt thì là người của ta, còn sau lưng ta ngươi làm những gì.
Túc Ngọc không biết Thiệu Hoa Trì đã nhận ra từ lúc nào, có lẽ ngay từ đầu, cũng có thể mới gần đây. Cho dù y hành động cẩn thận, nhưng việc lần đó y tự ý dẫn người ra ngoài quả thực không bình thường. Bất cứ chủ tử nào cũng không thể tha thứ cho chuyện đó. Việc y làm chẳng những khiêu khích sự bao dung của thất điện hạ, mà còn gián tiếp chứng minh kẻ làm thuộc hạ này có hai lòng. Với tác phong thường ngày của Thiệu Hoa Trì, y sẽ chẳng cho kẻ bất trung cơ hội nào, thẳng tay xử lý.
Tiếng đầu gối va chạm mặt đất vang đôi. Túc Ngọc quỳ xuống. Thất điện hạ đã mở miệng nói chính là cho y cơ hội sống, nếu không thì dù nửa câu cũng không phí lời. Thanh Nhiễm thấy sư phụ mình như thế cũng quỳ xuống theo, dập đầu sát đất, "Cầu chủ thượng tha mạng, sư phụ không hề hai lòng với ngài."
Tiếng đầu va xuống nền cốp cốp không ngừng, Thiệu Hoa Trì mặt vẫn không biến sắc. Không biết qua bao lâu, y đứng lên khỏi ghế, chậm rãi bước tới, nhẹ nhàng nói, "Cảm thấy hắn thế nào? Mưu trí vô song, thiên túng kỳ tài, làm thái giám thật đáng tiếc? Có thể theo hầu một kẻ như hắn cũng tốt hơn theo một hoàng tử nghèo túng như ta, phải không?"
Giọng Thiệu Hoa Trì không lộ rõ hỉ nộ, nhưng Túc Ngọc lại biết chủ thượng đang bị thiêu đốt trong cơn lửa giận điên cuồng.
"Nô tài chưa bao giờ nghĩ nhiều như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-giam-chuc-nghiep-to-duong/1804849/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.