"Mẹ...mẹ cũng không biết." Triệu Thị theo bản năng đẩy bọn nhỏ ra sau lưng, dùng thân hình gầy guộc mà che chắn.
Cha lũ nhỏ còn đang ra ngoài kiếm ăn, còn lâu mới trở về. Triệu thị kinh hãi. Bà không biết vì sao bỗng nhiên có nhiều người tới như vậy.
Nơi này đã nghèo tới mức ngay cả cường đạo Khương Vu cũng chẳng buồn cướp phá, huống chi là một đám người cưỡi ngựa ăn mặc sang trọng, chỉ nhìn qua thôi đã biết là không thể đắc tội rồi. Đã thế bọn họ còn mang vẻ hung thần ác sát, khiến người ta chỉ nhìn đã sợ mất mật.
Người quyền cao nhất bọn họ từng gặp từ trước đến giờ chỉ có trưởng thôn, ngay cả huyện lệnh trong mắt họ đã là nhân vật giống như thần tiên trên trời, không thể nào nhìn thấy.
Đám người kia xuống ngựa trước sân, vó ngựa hất lên vô số bụi cát, che cả tầm nhìn.
Người cầm đầu trông thấy bọn họ, bước chân đi tới tạo nên tiếng động vang dội, âm thanh kia cũng khiến bà muốn rụng tim.
"Các người...." Có lẽ vì vội vã đi suốt chặng đường dài, giọng người cầm đầu kia có chút khàn khàn, càng lộ rõ vẻ thô bạo.
"Chúng ta không biết gì hết!" Triệu thị lập tức nói, sợ bọn họ đến gây phiền toái. Bà ôm lấy Phó Dung, bé con cũng co rúm, rúc đầu vào lòng bà.
Người dẫn đầu kia nghĩ bọn họ cất công phong trần mệt mỏi chạy đến Cao Châu, màn trời chiếu đất, muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ Thiệu Hoa Trì giao cho, có thể xem là cực kỳ tận tâm với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-giam-chuc-nghiep-to-duong/1804848/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.