Đó là chuyện rất lâu về sau, khi Thiệu Hoa Trì đã trải qua trăm ngàn cay đắng, cuối cùng mới bẻ cong được người ta, ấy không, là cưa đổ mới đúng. Đương nhiên, y luôn có cảm giác Phó Thần không thực lòng yêu y. Một người dù thế nào cũng chỉ thích nữ tử, chịu chấp nhận mình đã là khó khăn lắm rồi. Quá trình truy đuổi nhắc đến mà rớt lệ, có vài lần y suýt nữa đã bỏ cuộc.
Nhưng dù sao đi nữa, với sự kiên trì nỗ lực của y, Phó Thần đã miễn cưỡng chịu cùng y ở chung một chỗ.
Nhưng sao y vẫn cảm thấy, hắn như thể khó trái lệnh vua.
Dù chẳng muốn nói ra đâu, nhưng y vừa phải giả vờ tội nghiệp, vừa uy hiếp dụ dỗ, dùng mọi biện pháp từ cứng tới mềm, cắt mọi đường lui, bạn bè hỗ trợ... Chính bởi thế, y luôn có cảm giác Phó Thần ở lại không hoàn toàn vì y.
Rốt cuộc hắn có để ý đến trẫm hay không vậy? Nếu thích trẫm, tại sao lúc làm mấy chuyện kia đều có vẻ thiếu hứng thú, chẳng lẽ không ham muốn sao?
Chuyện phòng the không hòa hợp chính là vấn đề lớn.
Ngẫm lại, tối qua trẫm.....trẫm đã chủ động như vậy, thế mà hắn dám xoa đầu trẫm, ôm vào lòng như dỗ dành đứa con nít quậy phá, "Đừng lộn xộn nữa, mau ngủ đi. Ngày mai ta còn phải đi đến điểm thị sát nông nghiệp xem sản lượng lúa."
Thị sát, thị sát, lại là thị sát !
Việc này quan trọng hơn trẫm sao? Tại sao mấy cái hạt thóc còn được xếp trên trẫm, quốc gia này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-giam-chuc-nghiep-to-duong/1804831/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.