Thiệu Hoa Trì há miệng thở gấp, nuốt nghẹn vài lần, chỉ thấy yết hầu khô cháy, bốc hỏa ngùn ngụt, bàn tay ngập ngừng mãi không dám động.
Trong đầu y hiện ra hình ảnh mấy nữ tử phụ hoàng đưa tới hết lần này đến lần khác. Dù các nàng đều kiều diễm như hoa, tươi cười nịnh nọt lấy lòng y, nhưng trong đáy mắt không che dấu được sự chán ghét dung mạo y cùng sự sợ hãi tiếng tăm của y. Y nhớ đến Phó Thần khi biết được y không muốn mây mưa cùng nữ tử, ánh mắt nhìn y như quái vật, tuy rằng không nói ra lời nhưng rõ ràng xem y là kẻ khác thường, như vậy còn đau đớn hơn bất cứ lời nhục mạ nào.
Gân xanh nổi lên trên huyệt thái dương, dù là thời điểm đấu tranh sống chết y cũng chưa từng sợ hãi như thế. Y sợ rằng mình không giống người bình thường.
Lớp áo kia được kéo mở từng chút một, y càng thêm hoảng loạn đến nỗi hít thở không thông.
Làn da Phó Thần trắng như trứng gà bóc, lộ dần sao lớp áo đã nhuộm đỏ. Trên da thịt trắng nõn có mấy chỗ khoét sâu do bị mổ, nhìn mà kinh hãi.
Ánh mắt Thiệu Hoa Trì đóng đinh trên phiến ngực bằng phẳng kia, hình ảnh kinh diễm y từng thấy ở Trọng Hoa cung đến nay vẫn khó quên lại một lần nữa quay về. Hình ảnh kia, khung cảnh kia, nam nhân kia đã khắc sâu trong tâm trí y.
"Vì sao lại là ngươi...." Nếu ngươi là nữ tử thì tốt biết bao.
Thiệu Hoa Trì chớp mắt bài cái, ngăn lại thủy quang dâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-giam-chuc-nghiep-to-duong/1804841/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.