Mục Quân Ngưng nghe Thái Bình bẩm báo, Phó Thần muốn đi Túy Tiên Lâu mua chút đồ ăn thêm cho nàng và Vịnh Nhạc, lòng chợt thấy ngọt ngào.
Nhưng bữa tối đã qua mà người còn chưa quay lại.
Phó Thần tuy là người láu cá, nhưng một khi đã nói sẽ là chuyện gì thì không phải nói suông. Trễ thế này rồi còn chưa vê, chắc sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chứ?
Thấy Mục Quân Ngưng sai đám người Mặc Họa ra chờ trước cửa cung đến lần thứ ba, Vịnh Nhạc công chúa nãy giờ vẫn luôn im lặng đứng bên cạnh bất chợt lên tiếng, "Mẫu phi, có phải người quá mức quan tâm đến tên nô tài này rồi hay không? Về muộn một chút, chắc là do gặp chuyện gì đó làm chậm trễ thôi, đâu cần phải hỏi thăm nhiều như vậy?"
Nàng phát hiện ra bộ dạng của Vịnh Nhạc có chút khác thường. Mọi này, nữ nhi của nàng đều rất ngoan ngoãn, dường như chưa bao giờ nói lời nào khó nghe.
Chẳng ai hiểu con bằng mẹ, Mục Quân Ngưng nhận thấy nữ nhi có chuyện dối gạt nàng, "Nhạc nhi, con làm sao vậy?"
Vịnh Nhạc muốn nói lại thôi. Tuy cho rằng kẻ tên Phó Thần này chết đi là tốt nhất, nhưng nàng từ bé đến giờ chưa từng làm trái lời mẫu thân, cho nên ngập ngừng mãi không thốt ra được.
Cứ để chuyện này từ từ trôi qua đi. Trong lòng nàng cũng cảm thấy thương tiếc. Đúng vậy, khi nhìn mẫu phi bay bổng, nhảy múa, nàng thấy đẹp đến chấn động. Nàng nhận ra khi ấy, mẫu thân thực sự vui vẻ, thật sự chìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-giam-chuc-nghiep-to-duong/1804852/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.