

Năm thứ ba làm chim hoàng yến của Phùng Tư Thời, mọi người đều tưởng rằng tôi, một minh tinh hạng mười tám vô danh, cuối cùng cũng sắp được “lên đời”.
Nhưng rồi, bạch nguyệt quang đã c/h/e/t của Phùng Tư Thời lại đột ngột sống lại.
Cô ta níu lấy vạt áo của Phùng Tư Thời, khóc nức nở hỏi:
“Anh không chạm vào em, có phải vì cảm thấy em bẩn không?”
Thế là, sáng hôm sau khi Phùng Tư Thời ngủ lại bên cô ta, tôi đã lặng lẽ bỏ trốn.
Về sau, tôi bị vùi lấp dưới đống đá đổ nát.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.