Anh thích cô.
Nhưng cô lại có người trong lòng.
Câu hỏi này, châm biếm đến mức nào.
“Không yêu nhau thì làm sao có tương lai.”
Phùng Tư Thời lạnh nhạt trả lời.
Nhưng trong lòng anh lại rõ ràng: Sẽ có. Cho dù em không cam lòng, anh cũng sẽ nắm chặt mối quan hệ này, cho đến khi thật sự không thể giữ được nữa.
Dù sao thì, anh vốn là một vũng bùn lầy, là một kẻ lười biếng, dù hèn hạ hay vô sỉ đến đâu, cũng đều là phong cách của anh.
Vì vậy, anh càng cố chấp miễn cưỡng.
Về sau, họ thường xuyên cãi nhau vì Chu Tịch Bạch.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Mỗi lần cãi, Phùng Tư Thời đều tỏ ra như thể không quan tâm đến cô.
Anh cứng miệng, không chịu thừa nhận mình yêu cô.
Phùng Tư Thời không muốn cô đi viếng mộ.
Dù chỉ là một tấm bia đá đi nữa, rõ ràng cô cũng có thể tâm sự với anh cơ mà.
Thế nhưng Thẩm Vụ lại nói, cô chỉ là cảm kích Chu Tịch Bạch.
Chu Tịch Bạch trên đời này chẳng còn người thân, có lẽ chỉ còn cô là người duy nhất còn nhớ đến ngày giỗ của anh ấy mỗi năm.
Phùng Tư Thời nghĩ: Vậy còn anh thì sao? Liệu em có chút cảm kích nào với anh, hay dù chỉ một chút quan tâm? Đáp án này…
Muốn chứng minh được, phải trả giá quá nhiều.
Phùng Tư Thời chưa bao giờ sợ hãi như vậy.
So với việc phải đối mặt với sự mất đi, chi bằng cứ ở lại bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-cua-chim-hoang-yen/4891387/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.