Bạch Trọng Mưu, bị những người khác hình dung là lòng dạ độc ác, bề ngoài lại tô vàng nạm ngọc. Thân là võ lâm minh chủ lại bị những người khác cảm thấy là một tên đại ma đầu. Bởi vì hắn bề ngoài tuấn mỹ, thường xuyên bị nữ tử quấy rầy (đó là quấy rầy một cách thủ đoạn).
Trong một lần bị quấy rầy, Bạch Trọng Mưu bị thương, được Vương Lâm cứu. Bạch Trọng Mưu đường đường mang danh là võ lâm minh chủ lại bị những người khác hình dung là một tên đại ma đầu mang lòng dạ độc ác do bề ngoài tuấn mỹ nên bị các mỹ nhân bày thủ đoạn hãm hại quấy rầy. Bởi vì lý do đó mà Bạch Trọng Mưu bị thương, được Vương Lâm cứu, một cơ hội không thể nào tốt hơn để tiếp cận đối tượng, dần dần trở nên người thân thuộc, liệu kết thúc truyện còn nhiều đường lắt léo..
Vương Lâm, tự Phù Cừ ( Phù Cừ là tên Bạch Trọng Mưu đặt cho nàng, là cái tên chỉ có một mình Bạch Trọng Mưu được gọi, điểm này rất giống với cha mẹ nữ chủ…Tò mò có thể đi xem quyển sách kia ~) Phù Cừ đơn thuần, một lòng muốn trở thành một nữ đại phu cứu chữa cho thiên hạ. Nhưng sư phụ lại không chịu dạy nàng thuật châm cứu ( nam nữ có khác biệt~),Bạch Trọng Mưu liền coi đây là cơ hội để dần dần tiếp cận Phù Cừ, cuối cùng từ người quen sẽ thành thân thuộc.