Bạn đang đọc truyện Ngây Ngô của tác giả Triêm Y.
Những tháng năm gắn liền với thời đi học.
Là tiểu học, là trung học, cũng là đại học.
Đại học sao? Có thể xem đó là những “năm tháng thanh xuân như ngọn cỏ”, vừa mãnh liệt vừa yếu ớt.
Trung học cơ sở là gì? Là những "năm tháng thanh xuân như hoa nở" không lo không nghĩ.
Trung học phổ thông là gì? Đó là khoảng thời gian của những tiếng cười không thể giải thích, những phiền muộn và ưu tư cũng không thể diễn tả thành lời, là một thời tuổi trẻ chua chát và ngọt ngào.
Năm tháng thanh xuân ngây ngô, mở màn là “thanh xuân như hoa nở” ở cấp 2 và kết thúc bằng “thanh xuân như ngọn cỏ” ở đại học.
Lớp 12 ban Vật Lý, không khí nóng bức như lửa thiêu. Ai nấy đều khốn khổ vùi đầu trên bàn học nho nhỏ của mình, tập trung ôn bài cho kỳ thi thử đại học sắp diễn ra. Điều không thể khống chế được chính là trái tim của các thiếu niên. Hà Đào mười tám tuổi đang đứng trước hàng núi câu hỏi, Du Thanh Ca mười chín tuổi đang chờ đợi để vượt qua ngưỡng cửa kia lần thứ hai. Cố Hàm mười tám tuổi và Tống Doanh mười tám tuổi, nhìn qua như nước với lửa, gà bay chó sủa, đã đối đầu nhau hai năm rưỡi. Mạnh Xuyên Giác mười tám tuổi đã vươn tay ra hái quả táo xanh của tình yêu dưới ánh hào quang của một học sinh xuất sắc, cho dù phía sau là sự đau thương của một người khác.
Vui vẻ, đau buồn, áp lực, nhiệt tình, suy cho cùng bọn họ cũng đều chỉ mới ở tuổi niên thiếu. Cho nên, những mơ hồ, những thân thiết, trải qua ba năm thanh xuân trở thành cỏ cây vô định.
Bên cạnh đó, bạn đừng bỏ lỡ nhiều khác như: Anh Đã Đánh Mất Em Rồi hay Gặp Gỡ Mùa Đông.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.