Buổi sáng của ngày đi học cuối cùng thường khiến người ta rất bất an, mọi người còn đang ở trong nhà ăn và lớp học, thỉnh thoảng nhìn đồng hồ lấp đầy cái bụng rỗng của mình tính toán xem còn bao nhiêu giây nữa, Hà Đào giống như là bị quỷ chết đói đầu thai, Cố Hàm thì không như vậy, Tống Doanh càng không phải. Cô ngồi nghiêng phía sau Cố Hàm, lúc giáo viên đi vào, Cố Hàm chỉ nghe Tống Doanh nói với Ninh Khang cùng bàn là: “A Khang, nhìn giáo viên giúp mình, khi nào thầy giảng đến bài thứ bảy thì gọi mình nhé.”
Chất lượng giáo dục đã được bàn tán xôn xao nhiều năm nay, “Thi cử không phải là mục đích, mà là phương pháp” những lời này thường xuyên bị đa số các học sinh đảo ngược. Ai cũng nói đi học chủ yếu không phải là để học tri thức, mà là học cách học như thế nào. Từ điểm này mà nói, Tống Doanh đủ khả năng chứng minh chất lượng giáo dục có tồn tại. Loại học sinh xuất sắc như Mạnh Xuyên Giác và Hà Đào thì ngoại trừ đi học nghe giảng tan học còn tìm lớp ôn tập thêm, nhưng cô thì không. Lúc đi học chỉ thỉnh thoảng mới nghe một chút, đa số thời gian đều làm việc riêng, viết bài tập làm bài tập hoặc đọc sách linh tinh gì đó, tiếp theo lại màu sắc ra xem vài thứ, chỉ như vậy cũng có thể hiểu được những gì mà trong sách nói. Loại người có năng lực tự học hạng nhất này thường không cần phải chuẩn bị, nếu có điều gì đó mà trong sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo/3400313/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.