🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngô Phi hát rất hay, cũng rất thành thạo với bài hát này, hát đến câu cuối cùng “dù có tình nhân cũng không đủ để gặp lại”, ánh mắt long lanh giọng hơi nghèn nghẹn. Một khúc hát xong, tiếng vỗ tay vang lên không ngừng. Cô ta hơi khom người, buông microphone lui về phía sau. Hà Đào choáng váng, cậu ta vươn tay ra, nhưng rồi lại không biết nên làm thế nào. Giang Phương Hành lập tức kéo Ngô Phi tới, bảo vệ ở phía sau lưng mình, ánh mắt tràn ngập địch ý nhìn Hà Đào: “Hát xong rồi, Hà Đào, cậu có thể xuống sân khấu.”



Những lời này của cậu ta dường như có một tầng ý nghĩa khác, ánh mắt Hà Đào lướt qua qua cậu ta, nhìn về phía Ngô Phi. Ngô Phi hơi mỉm cười, gật đầu một cái với cậu ta: “Hà Đào, hát xong rồi, tôi và cậu đều có thể xuống sân khấu. Hẹn gặp lại.”



Ngô Phi nói xong liền đi ra bên ngoài, Hà Đào nhìn theo bóng dáng cô ta, bài thơ 《 Kiêm gia 》 lại hiện ra rõ ràng trong đầu.



Cỏ lau um um, sương sớm vừa lên. Người luôn mong nhớ, ở bên kia bờ.



Ngược dòng mà theo, đường hiểm lại dài; xuôi dòng mà theo, người như giữa sông.



Hà Đào bỗng nhiên cảm thấy mình đã sai, là quá sai lầm. Cậu ta vẫn luôn cho rằng Ngô Phi ở một dòng nước khác cách mình rất xa, rất xa. Nhưng thật ra chỉ cần lúc đó mình duỗi tay ra là có thể với được cô ta, nhưng mình trước sau đều không làm, thậm chí ngay cả ý định duỗi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo/3400324/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ngây Ngô
Chương 13
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.