Cô yêu anh, từ trước đến nay, tình yêu đó vẫn chưa bao giờ thay đổi. Cho dù người ta có nói gì về anh, có phàn nàn gì về anh, cô vẫn yêu. Chẳng phải người ta nói khi đã yêu là phải yêu cả ưu điểm lẫn khuyết điểm của người đó hay sao? Nhưng có một điều luôn khiến cô đau đớn không cách nào có thể nguôi ngoai, anh không yêu cô. Anh chưa từng dành cho cô chút tình cảm nào hết.
Nói cô mệt mỏi không? Có! Cô rất mệt! Nhiều lần đã muốn buông bỏ đoạn tình cảm mờ mịt này, nhưng trái tim lại thổn thức không thôi. Cô dùng cả trái tim để nâng niu anh, anh lại dùng sự tàn nhẫn của mình khiến cho cô đau đến chết tâm. Hỏi thế gian tình là gì? Tại sao lại khiến cho người ta đau khổ đến vậy? Cô yêu mà không được đáp trả, chẳng khác nào chết đi sống lại mấy nghìn lần. Đau khổ, tuyệt vọng, đó chính là những thứ mà cô nhận được từ anh. Sự lạnh lùng đến thấu tim gan, sự hờ hững chôn sống cô trong phút chốc.
Yêu anh, có lẽ là cô sai rồi! Cô sai vì quá mù quáng, cô sai vì quá ngây ngô. Cứ mãi mơ tưởng đến một tình yêu viển vông không có thực, nhận lại chỉ là nỗi đắng cay vô bờ.