“ Không được à? Đi ‘sắc đêm’ lẽ nào phải mặc áo sơmi?” Cô cũng gặp không ít những lời nói chế giễu mình........dù sao, dù sao cô cũng sắp chết rồi.
Dù sao, người này chưa bao giờ thích mình.
Tại sao không thể thay đổi trước khi chết chứ?
Tại sao lại cứ làm mình khổ như thế chứ?
Dù cho cô nỗ lực thế nào, trong mắt anh ta, cô vẫn là kẻ tiểu nhân bỉ ổi như thế.
Dù sao, dù sao cũng đã thế này rồi.......
Ngôn Tiểu An tự lẩm bẩm nghĩ.
Không chú ý đến, người đàn ông trước mặt, sắc mặt đã trở nên khó coi, bả vai cô đột nhiên đau nhói, “ Xoạc” một tiếng, sợi dây váy đã ở trong tay Lục Vân Trạm.
“ Lục Vân Trạm! quà của tôi!” Cô hét lên!
Nhìn thần sắc của cô, khiến trong lòng hắn không vui!
“ Quà?” hắn không nghe bất cứ chữ nào: “ Quà ai tặng?”
“ Không liên quan đến anh!”
“ Cô nói lại lần nữa!”
“ Không liên quan đến anh........ưh!” Lục Vân Trạm lại cúi đầu chặn lên môi cô, sau khi hôn, mặt đối mặt với cô, lạnh lùng nói: “ Nói lại lần nữa.”
“ Không liên quan...........ưh uh!”
Lục Vân Trạm lại lần nữa chặn lại miệng cô, “ Lại nói.”
“ Không liên quan.......!”
“ Ngôn Tiểu An, tôi hỏi cô lần cuối cùng, quần áo là ai tặng?”
“ Không phải chuyện của anh! Ai tặng có liên quan gì đến anh không?”
“ Hôm nay cô to gan đấy.”
“ Đúng! Tôi sau này sẽ thế, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-chua-tung-yeu-anh/3163159/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.