“ Trả lời.” Hai chữ lạnh ngắt bật ra. Đến thừa một chữ anh ta cũng chẳng buồn nói.
Ngôn Tiểu An lắc đầu........hành động này như một lời thách thức đối với Lục Vân Trạm.
Nguwòi đàn ông đột nhiên đứng lên, nhanh thoăn thoắt, đã đi đến trước mặt Ngôn Tiểu An.
Cằm khẽ đau.......
“ Trả lời tôi! Đi đâu!” Mặt người đàn ông, còn lạnh hơn cả băng, dồn nén tức giận, ánh mắt anh ta như có lửa bốc lên. Cô cắn chặt răng, lúc này trong lòng cũng bực tức......cô đi đâu ư?
Cô đi sinh nhật! Lục Vân Trạm, anh chưa bao giờ nhớ sinh nhật của tôi phải không?
Lục Vân Trạm, tôi không làm sai việc gì, anh dựa vào cái gì mà đối xử với tôi như thế?
Cuối cùng, bao nỗi ấm ức và tức giận bị dồn nén, nổ tung rồi!
Ngôn Tiểu An đưa tay hất tay Lục Vân Trạm ra: “ Tôi đi ‘sắc đêm’! Anh hài lòng chưa?”
Sắc mặt Lục Vân Trạm, trong khoảnh khắc trở nên đáng sợ hơn lúc nào hết.
“ Cô đi ‘sắc đêm’? cô chạy đến quán bar? Ngôn Tiểu An, nơi đó là nơi cô nên đi sao?”
“ Nơi làm mà tôi không nên đi? Tôi là người trưởng thành, tôi muốn đi đâu thì đi đấy, đây là tự do của tôi, anh không quản được!”
“ tôi, quản, không, được?” Giọng nói người đàn ông dằn lại nguy hiểm, nheo mắt lại, từng câu từng chữ bật ra: “ Không quản được, thế thì ai quản được?”
“ Ai quản được, anh cũng không quản được!”
Thật nực cười, thật nực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-chua-tung-yeu-anh/3163157/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.