Phải! Tôi xinh đẹp hơn họ, da tôi trắng hơn họ, nhưng tôi đau biết được rằng thứ nhan sắc này có thể hại chết mình ở thời đại này cơ chứ. Tôi đã cố che giấu những ưu điểm trên người để tránh những ánh mắt soi mói ghen tị từ những người phụ nữ trong cung bằng cách để tóc mái xỏa xuống che nửa gương mặt của mình, trang phục thì cố gắng càng kín càng tốt, rốt cuộc trông tôi thật giống một kẻ có vấn đề về não bộ. Tay áo xỏa dài che mất bàn tay, làm tôi mỗi lần giặt đồ đều nhúng cả vào thế là ướt sạch. Tôi chỉ muốn che đi làn da trắng của mình, nhưng thật không dễ gì.
Với mái tóc này, tôi không nên ra ngoài vào ban đêm, kẻo có người nhầm tưởng tôi là oan hồn không siêu thoát đang lỡn vỡn đòi nợ ai đó. Với màu tóc nhuộm nâu bóng màu hạt dẻ thì đối với những con người nơi đây, tôi giống hệt như quái vật trong truyện cổ tích vậy. Nhưng cũng có người thầm ghen tị và muốn có được. Tôi không nói gì với ả ta, quyết ngậm miệng lại làm tiếp việc của mình, tôi biết nếu mở miệng ra đoi co với ả thì chỉ tổ ăn bạt tay từ ả. Đành ráng mà nhịn nhục, quân tử trả thù mười năm chưa muộn. Đợi đấy, con ả Liên Liên!...
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.