Giây phút chờ đợi trong suốt những ngày qua của Thiệu Anh rốt cục cũng đã đến.
Đang ngồi trên long ngai tại Thừa Thiên cung, lập tức một tên nô tài chạy đến quỳ xuống báo:
"Muôn tâu Hoàng thượng, Đăng Tuấn Kiệt đã được giải về..."
Thiệu Anh liền đứng dậy thần sắc lóe lên tia gian xảo:
"Tốt... Thế..." Đột nhiên hắn ta chuyển sắc, giọng nói chứa phần quỷ quyệt "Còn Mỹ nhân của Trẫm?"
" Tâu, Cao Quý Nhân cũng đã được đưa về..."
Thiệu Anh liền cảm thấy máu huyết trong người mình bắt đầu nóng lên, huyết áp lưu thông nhanh hơn.
Mi mắt thu lại lộ nét sắc bén đến chết người.
"Tốt..." Hắn nhấn giọng, làm tên nô tài quỳ bên dưới sợ hãi muốn tè ra quần "Tốt lắm! Trẫm sẽ ban thưởng cho các ngươi..."
Không đợi bọn quan binh đưa Tuấn Kiệt và Thiên Tuệ đến, hắn tự thân đi đến "nghênh đón".
Hắn phất tay áo đi thật nhanh ra khỏi cửa Thừa Thiên, miệng mỉm cười bí hiểm, không rõ hắn thật sự nghĩ gì trong đầu.
Vừa rời khỏi Thừa Thiên chừng năm mươi bước, liền nhìn thấy một toán người đang áp giải một nam phạm nhân, bên cạnh là một nữ nhi với tư thế vô cùng ung dung.
Thiệu Anh liền đi nhanh đến, khi đã đứng trước mặt đám người đó chừng hai ba bước, bọn chúng liền quỳ xuống hành lễ.
Chỉ riêng vị nữ nhân có nhan sắc khuynh quốc khuynh thành mà hắn ngày đêm mong nhớ vẫn dửng dưng không động chân khụy người hành lễ.
Quả nhiên thật sự nàng đã xem hắn không ra gì.
Thiệu Anh đưa mắt sang nhìn Tuấn Kiệt, hai tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-quoc-nguyen-phi-su-ky/735128/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.