🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Lát nữa nàng sẽ biết"

Hắn chợt đưa tay lên đầu tôi, rút cây trâm cài tóc ra, tóc tôi bị xoả tung xuống chẳng ra thể thống gì.

"Thiệu Anh, sao lại..." Tôi tròn mắt.

"Ta thích nàng xưng hô như vậy hơn"

Theo phản xạ, tôi vội ngồi lui xa hơn, hệt như nai con sợ hổ vồ lấy ăn thịt.

Tôi đưa tay lên đầu kéo những lọn tóc rối xuống.

"Nàng sao vậy?" Hắn nhìn tôi hơi nghiêm túc, làm tôi không thoải mái chút nào

"Chàng... chàng ăn gì chưa? Chúng ta ăn gì nhé?"

Tại sao tôi lại có cảm giác bất an thế này, hình như sắp có chuyện gì xảy ra rồi, có phải là thật không chư?

Thiệu Anh liền nhíu mày nhìn tôi rồi lại bật cười:

"Nàng chưa ăn gì sao?"

Tôi gật gật, rồi cười khì khì nhìn hắn, đoạn khi hắn quay sang để gọi hai cung nữ của tôi chuẩn bị thức ăn, tôi chợt quay lại vẻ mặt thảm sầu.

Nhìn Vân Vân và Ngữ Ngữ có vẻ như vô cùng hiếu kỳ lẫn ngạc nhiên khi thấy đã tối thể này mà vẫn muốn gọi thức ăn.

Sau cả tiếng đồng hồ chèo kéo Thiệu Anh trên bàn ăn, cố gắng kéo dài thời gian hoặc đã chọc tức hắn để hắn bỏ về nhưng tôi đành bỏ cuộc vì thức ăn hết sạch rồi, chẳng biết chọc tức hắn thế nào nữa. Nhìn qua khe cửa thì thấp thoáng thấy mặt trăng đã lên rất cao rồi, hẳn là đã rất khuya rồi.

"À! Thiệu Anh à! chúng ta lên đấy ngắm trăng nhé..." Tôi chỉ chỉ lên trên

Hắn nhướn mày nhìn tôi có vẻ như câu nói tôi thốt ra không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-quoc-nguyen-phi-su-ky/735117/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.