Bước ra khỏi Ngọc Cẩm Cung, khí trời bên ngoài đã se lạnh, cũng sắp đến đông rồi.
Tất cả cung nữ, thái giám đều đi dự yến tiệc, chỉ còn vài lính gác ở lại.
Bỗng dưng từ một nơi tấp nập đông người thì giờ đây như một nơi bị bỏ hoang, đôi lúc cũng khiến tôi ngạc nhiên.
Do trời tối cộng với đường đi đến Ngự Hoa viên khá vắng vẻ khiến tôi hơi sờ sợ, dù sao cũng là một hoàng cung rộng lớn, hẳn sẽ có nhiều câu chuyện kỳ bí xảy ra ở nơi này.
Tiếng gió khẽ rít qua tán cây mọc gần đó khiến tôi khẽ giật mình, chân vẫn cố bước đi, tôi vẫn không hề hối hận khi quyết định đến ngự hoa viên.
"RẮC" (Tiếng cành cây bị gẫy)
Tiếng động phía sau lưng tôi, chính xác là góc cây tôi vừa lướt qua.
Tôi điếng người và đứng im vài giây. Lấy hết can đảm, tôi xoay lưng thật nhanh ra phía sau và đưa mắt dò xét.
Chỉ là góc cây tối om, chắc là loài chim đi ăn đêm nào đó gây ra thôi.
Tôi quay lại để đi tiếp thì...
Tôi sững người, trước mắt cách tôi hai gang tay là một đôi mắt tối om đáng sợ, tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực.
"ÁÁÁÁÁ"
Tôi la lên và lùi lại, trước mặt là một con người không ra người, quỷ không ra quỷ, tóc tai bù xù chỉ mặc mỗi bộ đồ ngủ thời cổ đại.
"Ma..a.a" Tôi cố phát âm thật chính xác.
"Ngươi..." - "Con ma" đó lên tiếng và đi về phía tôi - " DOAN YÊN TRANG..." nó la lớn tên của Huệ Phi - "Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-quoc-nguyen-phi-su-ky/256392/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.