Tình yêu thế nào mà con người ta phải kiềm nén, phải khống chế nó? Có phải bản thân biết rất rõ tình cảm này là trái với luân thường đạo lí mà vẫn không ngăn được trái tim rung động, những gì bản thân có thể làm chỉ là ôm nỗi lòng này, đè nén nó xuống, để không ai biết đến, để không ai chê cười. Yêu cuối cùng lại đau đến vậy.
Phong - hắn thân là một hoàng tử, luôn một mực cho rằng người mà hắn yêu nhất chính là bản thân mình. Nhưng hắn đã yêu một người, cũng tự cảm thấy bản thân rất may mắn vì người đó đã ở bên cạnh hắn ngay từ lúc sinh ra. Thần - y là cả thế giới của hắn, ca ca song sinh của hắn. Hắn yêu y, cho đến một ngày hắn trưởng thành, hắn hiểu chuyện, hắn biết cái gì gọi là liêm sỉ, hắn biết cái gì gọi là quan hệ huyết thống, hắn cũng biết cái gì gọi là tình yêu tuyệt vọng. Hắn không thể cùng với y được nữa.
Hắn kết hôn, rồi hắn có con nhưng hắn vẫn không quên được tình cảm khắc cốt ghi tâm này. Mà Thần, Thần đối với hắn cũng sâu đậm không kém, chỉ là duyên phận trớ trêu, thân phận hai người là điều không thể chối bỏ. Loại tình cảm sai trái này chính là sự giày vò, cả đời cũng không thể thoát ra. Yêu như vậy mà cũng khổ như vậy, đến cuối cùng không thể tiến tới mà cũng không thể buông bỏ. Mời các bạn cùng theo dõi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.