“Các ngươi không cần nói gì cả! Đều câm miệng lại cho trẫm!” Tuyền ngồi trên long ỷ giận tím mặt, “Nói nữa trẫm sẽ lấy đầu các ngươi!”
“Bệ hạ! Cho dù bệ hạ có lấy đầu thần thần cũng phải nói, hiện tại trong dân gian đang đồn ầm chuyện của Tam điện hạ lên … Chuyện hôm nay lại nhiều người thấy như vậy, thỉnh bệ hạ theo lẽ công bằng xử lý việc này!” nguyêm đám cựu thần cổ hủ với sự dẫn đầu của Thượng Thư đại nhân ra sức ép Tuyền ra quyết định.
“Nực cười!” Tuyền bước xuống ghế rồng vẻ mặt châm chọc nói, “Bọn họ nói hoàng tử của trẫm là yêu tinh, vậy trẫm là cái gì? Yêu quái à?”
“Bệ hạ bớt giận…” đám đại thần sợ hãi quỳ sụp xuống.
── hậu điện ──
“Lẫm ca ca? có chuyện gì vậy? Sao Phong lại…” Thấm Dao vội vội vàng vàng chạy tới không kịp thở đã hỏi.
Phạm, Hồng Lẫm, Tấn Nhã, Thần, Tinh Nhi, Tiểu Tứ, Diệu Ngạn đã tụ tập đầy đủ tại hậu điện, mỗi người thần sắc lo lắng, Tinh Nhi đang thiếm thiếp ngủ trong lòng Phạm, xem ra đã mệt mỏi; Thần thì tràn ngập áy náy cùng tự trách, gấp đến độ cứ đi tới đi lui …
“Thấm Dao, các đại thần đang liên hợp muốn ba ba xử tử Phong!” Hồng Lẫm nói sơ qua tình hình, vẻ mặt sầu não.
“Bằng cái gì? Phong cái gì cũng không có làm!” Thấm Dao bênh vực Phong.
“Đều là ta không tốt!” Thần lạnh lùng nói, “Đều là do ta sai!”
“Thần…” Phạm sờ sờ tóc nhi tử trấn an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-giang-tien/2433716/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.