“Phụ vương…” Một thanh âm con gái uyển chuyển vang lên, “Cha đâu?”
“Mệt, đi ngủ rồi!” Tễ Linh Nhạc một mình ngồi trong phòng khách uống trà, “Vận Thục, chuyện kia… Con đã biết?”
“Vâng.” Tễ Vận Thục mười tám tuổi đã không còn dáng vẻ yếu ớt rụt rè ngày xưa nữa rồi, “Cho nên con mới tới đây hỏi ý kiến của phụ vương!”
Tễ Linh Nhạc buông chén trà nhìn nữ nhi xinh đẹp sinh động trước mắt rồi nghiêm túc trả lời: “Ta phản đối gả con cho Thao Liễm vương!”
Tễ Vận Thục không nói gì, chỉ mỉm cười tiến đến rót cho hắn một chén trà khác.
“Không chỉ có ta, cha con cũng cực lực phản đối!” Tễ Linh Nhạc biết nàng đang nghe, “Cho nên con không cần quá lo lắng về việc này …”
Tễ Vận Thục dùng thanh âm ôn nhu nhanh nhảu hỏi: “A… Phụ vương phản đối sao? Con còn tưởng người sẽ tán thành chứ! Cùng liên hôn với Thao Liễm, sau này hai nước trọn đời thân thiện hữu hảo… Như vậy có gì không tốt?”
“Vận Thục… Con cũng có thể nghĩ ra! Lần này mục đích của Kỳ Viêm tuyệt đối không phải chỉ muốn lấy con mà thôi!” Tễ Linh Nhạc không tin nữ nhi mình đoán không ra, “Lấy con là giả muốn Kỳ Nghệ mới là thật. Nếu như đoán không sai, sau lễ thành thân hắn chắc chắn cử binh tiến đánh Kỳ Nghệ, mà con cũng chỉ là một quân cờ…”
“Con đương nhiên biết.” Tễ Vận Thục híp mắt cười, “Thế nhưng nếu cự tuyệt hắn sẽ lập tức phát binh… Phụ vương, người cũng biết rồi, con rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-giang-tien/2433718/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.