Hàng ngũ tống thân của Kỳ Nghệ một đường trèo non lội suối, dưới sự chỉ đạo của Hàn đảo mắt đã qua nhiều tháng … Trên đường đi cũng không phát sinh ra chuyện gì, chỉ có một chuyện khiến Thần vô cùng buồn bực, trừ bỏ thời gian Vận Thục tới nói chuyện với y ra, bất luận là người Kỳ Nghệ hay người Thao Liễm tất cả đều giữ khoảng cách với y, giống như không dám cùng y nói chuyện vậy. Lần này không cho Phong đi quả là một quyết định chính xác!
“Tam điện hạ… Thức ăn tới…” Một người thị vệ bưng cơm canh tới.
“A… Tạ ơn…” Còn chưa nói “tạ ơn” xong thị vệ kia đã nhanh chân chạy mất, “Mẹ nó, thần kinh à… Tới gần ta sẽ chết sao!”
Nếu người khác đối với y như thế, Thần tuyệt đối sẽ không tức giận. Thế nhưng lần này y đang trong thân phận là Phong, những người này chính là đang khi dễ Phong! Bọn thị vệ đều biết rõ tính cách của Phong, từ sau khi hồi cung Phong không hề kể với ai tình hình của mình trong bốn năm đó, bọn họ ăn gan hùm rồi mới dám đối xử với hắn như vậy, đối với những kẻ đó, tuyệt đối không thể tha thứ! Bây giờ còn chưa đến lúc, chờ sau này hồi cung rồi, để xem y xử chúng thế nào …
“Dừng lại!” Giữa lúc Thần đang lẩm bẩm thì phát hiện cỗ kiệu đã dừng lại, bên ngoài truyền đến thanh âm của Hàn.
“Chúng ta đến sớm hơn so với dự tính môt ngày, ngày mai bệ hạ mới tới đâu nghênh đón tân nương!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-giang-tien/2433725/quyen-2-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.