“Thần căn bản không có yêu nàng, mà là đem nàng trở thành thế thân cho người kia…” Những lời này nhiều lần quanh quẩn bên tai Thần, khiến cho y lật qua lật lại thế nào cũng không sao ngủ được. Y ngồi thẳng dậy nhắm hờ mắt, tay chống cằm ngồi nhớ lại mọi chuyện xảy ra trong bốn năm qua …
Vì sao Lâm Duẫn Phượng lại nghĩ y không hề yêu nàng mà chỉ xem nàng là thế thân? Chính mình đã làm ra chuyện gì sao? Hình như là không có a… Thời gian Phong ly khai, Thần xác thực rất thương tâm, thế nhưng khi đó y hẳn là che giấu rất hoàn mỹ, ngay cả ba ba bọn họ cũng không nhìn thấu, vì sao Lâm Duẫn Phượng lại … Nếu nàng đúng như thế, vậy gian tế ba ba bọn họ đang tìm chính là nàng! Là nàng muốn giết Tinh Nhi, là nàng truyền ra lời đồn… Tất cả đều là nàng làm ra! Mục tiêu của nàng là Phong, nhưng tính ra chính y mới là người nàng nên thù hận, vì sao lại không hướng vào y a?
“Ngô…” Càng nghĩ càng thấy loạn, Thần gãi gãi đầu, hoàn toàn không tìm ra chút manh mối nào.
Bởi vì rơi vào trầm tư, Thần căn bản không chú ý vài thân ảnh quỷ dị ngoài trướng bồng, đang hướng nơi y ở chậm rãi tới gần…
Một làn khói nhẹ bay vào trướng bồng của Thần, cơn buồn ngủ bỗng dưng ập đến làm Thần không kịp trở tay, mí mắt bắt đầu trở nên nặng trĩu, thân thể cũng mềm nhũn ra, Thần cảm thấy có bất thường, có người dùng dược sao?! Suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-giang-tien/2433727/quyen-2-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.