“Khởi bẩm công chúa, Thao Liễm vương cùng đoàn binh đã đến… Kính mời công chúa đại giá!” Một thị vệ nói với Tễ Vận Thục đang ở bên trong trướng.
Tễ Vận Thục thoáng nhìn mình trong gương lại lần cuối rồi thong dong đứng dậy nói với hắn, “Bản cung đã biết, ra ngoài thôi … Chúng ta đi!”
“Báo! Đại vương, Kỳ Nghệ công chúa đã đến!” Một binh sĩ Thao Liễm quỳ gối dưới chân ngựa của Kỳ Viêm bẩm báo.
“Hừ, cuối cùng cũng tới sao…” Kỳ Viêm ngồi trên tuấn mã, thoả mãn nhìn tân nương mà y đích thân tuyển lựa một thân hỷ phục từ trong trướng bồng chậm rãi bước về phía y…
Hàn đến cùng lúc với Thao Liễm vương, vừa đứng lại phía sau lưng y thì Sí cũng tới nơi, dừng lại ở bên cạnh Hàn. Ánh mắt Sí từ đầu đến cuối đều nhìn thẳng vào Thần đang ở trong doanh trướng, hận ý không ngừng phóng ra, nếu không phải đây là nơi đại vương đón tân nương, hắn chắc chắn sẽ cho Thần đổ máu ngay tại chỗ!
Thần đi ra trước tiên, cũng cưỡi ngựa đứng đầu đoàn quân Kỳ Nghệ. Nhìn Kỳ Viêm, dã tâm trong mắt y so với bốn năm trước chỉ có hơn chứ không hề kém, ánh mắt này bản thân Tuyền cũng là hoàng đế nhưng không hề có, trong ánh mắt ấy dung nạp không phải là Thao Liễm, mà là toàn bộ thiên hạ… Vận Thục có phương pháp nào có thể làm cho Thao Liễm vương hùng tâm bừng bừng này cam tâm tình nguyện buông tha Kỳ Nghệ đây? Y mỏi mắt mong chờ…
Trong lúc Thần tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-giang-tien/2433730/quyen-2-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.