“Điện hạ, chúc mừng ngươi, là một nam hài khả ái!”
“Nam hài? Có thể hay không cho ta ôm một cái...”
“Đúng vậy, đương nhiên là có thể... Đây!”
“Ngô... Thật xấu xí... Đây thật là hài tử của ta?”
“Điện hạ chớ trách, cục cưng vừa sinh hạ chính là như thế này, đầy tháng sẽ trở nên xinh xắn hơn!”
“Thực sự? A! Thấy không, thấy không... Hắn vừa ngáp một cái... Ha ha, hảo thú vị!!”
“Ha hả... Điện hạ, tên cục cưng đã được nghĩ tốt chưa?”
“Rồi a! Đã sớm nghĩ ra rồi, nam hài sẽ gọi là ‘ Tễ Tinh Duy ’!!”
“‘ Tễ Tinh Duy ’... Ân, tên rất hay, vì sao lại gọi như thế a?”
“Đó là bởi vì...”
Mùa đông năm ấy mùa, Tinh Nhi được sinh ra, ta biết chính mình không còn cô độc trên đời nữa. Tinh Nhi là bảo bối của ta, là lễ vật mà lão Thiên ban tặng cho ta. Thần cùng ta không thể ở cùng một chỗ, thế nhưng Tinh Nhi thì có thể, hắn chính là nhi tử của ta, hắn rất yếu đuối, cần sự chiếu cố cùng nuôi nấng của ta. Từ thời khắc hắn được sinh ra ta đã quyết định, cho dù chỉ có một mình ta, ta cũng sẽ thương hắn, bảo hộ hắn, cho hắn một cuộc sống vĩnh viễn vui sướng hạnh phúc...
“Ân...” Phong từ trong mộng tỉnh lại, theo phản xạ mà sờ sờ sang bên cạnh, nhưng không có phát hiện TInh Nhi vốn sẽ nằm ở đó, “Tinh Nhi?”
Nghe tiếng Phong, Thần đang nằm úp sấp trên bàn cũng lập tức tỉnh lại, đi tới bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-giang-tien/2433687/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.