“Phạm nghĩ sao?” Buổi tối hai người lớn cùng một hài tử ngủ chung, nhưng không ai ngủ được!
Phạm ngơ ngác địa nhìn sang, “Sao cái gì?”
“Không nên giả bộ!” Tuyền nghiêng người nhìn Tinh Nhi cùng Phạm, “Ngươi cũng đoán được cha của Tinh Nhi là ai đúng không?!”
“Tuyền cha, ngươi biết?” Tinh Nhi cũng xoay người lại phía Tuyền.
“Tám chín phần mười!” Tuyền thở dài, “Phạm, không nên miễn cưỡng! Việc này cứ nói hết ra thì tốt hơn!”
Phạm cuối cùng cũng có động tác, hắn từ trên giường ngồi dậy, chỉnh chỉnh chăn cho Tinh Nhi, “Rõ ràng là, hai người bọn họ nên kết thúc đi thôi!”
Tuyền cũng động động thân thể, “Quả nhiên là phản đối mà… Bất quá nhân chi thường tình, có thể hiểu được! Thế nhưng…”
“Ta không có phản đối!” Phạm ngắt lời Tuyền, “Không hề phản đối… Chỉ là không thể hiểu nổi, hai người bọn họ sao lại sinh ra loại tình cảm này? Còn có nếu cứ tiếp tục như thế … Sau này sẽ phải gánh chịu những gì, bọn họ đã hiểu chưa? Còn có hài tử này …”
Tuyền cùng Phạm nhìn về phía Tinh Nhi, tiểu gia khỏa trong cũng nhìn lại bọn họ, rồi nghe tiếng hắn non nớt nói: “Ta biết… Cha, ta là nói người cha của ta… Có đúng hay không là nhị bá?”
“Tinh Nhi sao lại biết?” Hài tử này…
“Ân… Trước đây mỗi lần cha phát sốt, cứ thấy ta thì sẽ nói sảng!” Tinh Nhi kéo chăn lên cao, đem chính mình chôn sâu vào trong, “Cha gọi “Thần”, sau đó rất nhiều lần nói cha muốn quay trở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-giang-tien/2433699/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.