Tưởng rằng thời gian ở bên người càng lâu người sẽ động lòng với ta. Cho đến khi người ấy quay về mới đỗ vỡ hóa ra là tự mình đa tình. Tình xưa nghĩa cũ còn đó, người đối với ta liệu có cảm tình nào không? Đàm Dĩnh rất yêu, rất yêu người con trai tên Thẩm Lương Thần, không chỉ vì anh đẹp trai, xuất chúng anh tài mà là yêu chính con người anh, yêu tính cách, dáng vẻ, nội tâm của anh. Đàm Dĩnh dành ba năm thanh xuân của mình ở bên cạnh anh, cùng anh trải qua rất nhiều chuyện.
Đến khi bạn gái cũ của Lương Thần xuất hiện mới phát hiện tình cảm ba năm qua kì thực cũng chẳng sánh nổi với tình cảm trong quá khứ của anh., người đó vẫn còn yêu anh nhiều như vậy. Cứ tưởng thì thôi cứ chia tay với anh là kết thúc mọi chuyện nhưng không ngờ có thể rắc rối đến vậy. Nếu ngay từ đầu cô không yêu anh thì có phải tốt hơn không? Anh không buông tay cô cuối cùng là vì lí do gì? Mà cô có phải không tin vào tình cảm của anh hay không?
Sự xuất hiện của người thứ ba thường sẽ phá hỏng mọi thứ vốn đang tốt đẹp, nhưng chỉ cần người trong cuộc có đủ kiên định thì cần gì phải sợ hãi? Mời các bạn cùng theo dõi truyện Hoang Đường.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.