Hành động và ánh mắt của anh như vậy, làm cho Đàm Dĩnh nhịn không được cảnh giác, thân thể cũng trở nên cứng ngắt, cô theo bản năng lui ra sau, nào ngờ anh đã đi trước một bước đã cúi xuống trước mặt cô
Cảm giác đau đớn như dự tính khôg có, ngược lại trên môi bị chạm nhẹ nhàng một chút, nhẹ như lông chim
Đàm Dĩnh vẫn đứng như khúc gỗ, mặt không thay đổi nhìn anh
"Giao căn nhà này cho em, em suy nghĩ mang ra cho anh một món quà sinh nhật đi." Anh không quan tâm hành vi mập mờ vừa rồi, lúc nói những lời này giống như là đứa nhỏ cáu kỉnh, bởi vì không được tặng quả ngọt mà tức giận
Đàm Dĩnh bất khả tư nghị trừng lớn mắt, còn chưa kịp nói, người nọ đã đứng dậy rời đi.
Biệt thự lớn như vậy, khắp nơi đều trống rỗng,chỉ còn hơi gió biển thoang thoảng trong không khí, Đàm Dĩnh đứng tại chỗ rất lâu, bỗng nhiên lại nghe được dưới từ lầu vọng lên một câu, "Tiểu Nam, đừng làm cho anh mất hứng, em đã biết hậu quả rồi đấy"
Đàm Dĩnh ra sức cắn chặt răng, hối hận vừa rồi sao không hung hăng cho anh một bạt tai!
Sau đó Thẩm Lương Thần ngồi ở quầy bar vừa uống gì đó, Đàm Dĩnh ngồi tại chỗ một hồi lâu, cuối cùng vẫn khuất phục hiện thực
Đồ đạc trong nhà quả thật không ít lắm, cô đi dạo một vòng phòng bếp, trong tủ lạnh bỏ đầy nguyên liệu nấu ăn, thoạt nhìn dường như Thẩm Lương Thần định nghỉ dưỡng ở đây. Đàm Dĩnh một chút đều không thèm nghĩ xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-duong/95626/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.