*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trình Quý Thanh lên chuyến phi cơ sớm nhất bay về nước, đến Thanh Châu thì đã xế chiều. Anh vừa ra đến cửa phi trường liền gọi điện thoại, bên kia hình như đang bận, rất lâu mới nghe, mở miệng liền nói thẳng: "Có việc gì?"
Mấy năm nay Trình Quý Thanh cũng đã quen tính hấp tấp của cô, khóe miệng không khỏi mang theo ý cười, "Anh đến rồi, lời hứa đến đón anh của em đâu?"
Bên kia dừng một chút, anh tinh tường nghe được tiếng lật giấy bên đầu dây kia. Gần như có thể suy ra được bộ dáng ảo não giở lịch ngày của nha đầu kia, anh không khỏi giơ tay nhẹ nhàng che trán, "Em thật đúng là không thèm để ý một chút gì về chuyện của anh ở trong lòng."
"... Xin lỗi, gần đây công việc bận rộn. Anh chờ tí, em lập tức tới ngay!"
Trình Quý Thanh ôn hòa cười nói: "Thôi, em không cần vội, anh sẽ trực tiếp về nhà. Em đang bận đừng đến." Anh nói xong liền cúp điện thoại, đưa tay bắt taxi.
Đợi đến nửa ngày, chuông cửa vang lên ngay lúc Trình Quý Thanh đang ở sân phơi nắng đọc sách, anh giơ tay nhìn đồng hồ, hơi hơi nhướn mày, lúc này ——
Quả nhiên cửa vừa mở ra, đập vào mặt là hai bịch đựng hộp xốp lớn, bên trong là mấy hộp cơm bình dân. Trình Quý Thanh một tay chống lan can cửa, đầy hứng thú nhìn gương mặt trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-duong/2181797/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.