Thời gian dài sẽ là liều thuốc tốt nhất để chôn vùi đi nỗi đau. Nhưng tại sao hình bóng yêu thương kia lại vẫn chân thực hiện ra trước mắt của anh? Ba năm xa cách, anh vẫn chẳng thể nào chưa giấu được tình yêu chân thành. Ba năm cố gắng quên đi, hình bóng ấy vẫn cứ luôn mãi hiện về trong tâm trí. Có những thứ, tưởng như chúng ta đã nắm trọn trong lòng bàn tay, đến khi nhìn lại, tất cả chỉ là gió thoảng mây trôi.
Đơn giản chỉ là một chữ yêu, tại sao lại có thể đau đớn đến vậy? Khao khát yêu thương từ một người, rồi lại vô tình núp mình trong nỗi thất vọng. Khổ sở như vậy, nhưng chẳng thể nào thoát khỏi hai tiếng yêu thương. Thổn thức mong mỏi một tình yêu, nhung nhớ người con gái đã làm trái tim anh xao động, anh đau lòng nhìn người con gái ấy đang tay trong tay cùng ai đó bước vào trong lễ đường.
Trái tim tê dại đi, như tan nát, đầy thất vọng. Anh hiểu rất rõ, cả đời này mình sẽ chẳng thể yêu ai được nữa ngoài cô ra. Cô đã chiếm trọn khoảng trống ở trong trái tim anh, rồi vô tâm dằn vặt anh ở trong nỗi đau đớn tột cùng. Anh và cô, liệu có thể vì nhau mà cố gắng vun đắp tình yêu?