Cảnh sát, bác sĩ, phóng viên, từngtốp từng tốp như ong như ve bu tới. Ryan không hề bị bất cứ một vật thểngoài cơ thể nào đâm phải, thực sự là quá kinh sợ mà dẫn tới tim độtngột ngừng đập. Trong giây lát, lời cảnh báo của Abusnis lại vang lên:“Kẻ dám đột nhập vào lăng mộ của Pharaoh, thần chết sẽ giáng lâm trướcmặt chúng”.
Cả giới khảo cổ, còn có các đơn vị truyền thông củatoàn thế giới được một phen ồn ào, chú ý chặt chẽ tới tình hình của tấtcả những người làm công tác khảo cổ trong khách sạn Windsor.
Thiên Hạ hỏi Khưu Lạc: “Chúng ta sẽ rời khỏi đây chứ?”
Anh cười thoảng qua: “Đương nhiên không”.
So với vẻ lạnh lùng bình tĩnh của Khưu Lạc, vì cái chết của Ryan, Hankkhóc nghẹn không thành tiếng. Ông ôm lấy thi thể của Ryan không chịu cho đem đi hỏa táng, cuối cùng bị mọi người ngăn lại, Hank cố sức giãygiụa, đầu đập vào góc bàn rồi ngất đi.
Khi Hank tỉnh lại, trongcăn phòng chen chúc đầy người. Mọi người đều quan tâm tới tình hình củaông, Jerryd và Tom vì mất đi một người anh em, lại phải an ủi vỗ về tâmtư Hank, nên thần sắc vô cùng mệt mỏi.
Phần trán của Hank chỉbăng bó đơn giản, sau khi bác sĩ tư nhận được lời mời tới khách sạnWindsor, đã xử lý mấy lần vết thương cho Hank, nhưng mỗi lần vết thươngsắp khỏi thì lại tự động bong ra, hơn một tuần liền mà vẫn phải dùngbăng bó để cầm máu.
Hank dần dần nguôi ngoai sau cái chết củaRyan, ông rất ghét việc chữa trị của vị bác sĩ tư nhân, mỗi lần thaythuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-quy-khong-noi-doi/126693/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.