Những ngày hè, ánh nắng xuyên qua cửa kính và đọng lại trên chiếc bàn gỗ tử đằng, ánh sáng lấp ló khắp nơi.
Phòng âm nhạc cung điện Đan Mạch, trên má Kelly dặm phấn hồng để che đi vếtthâm. Trong tay cầm một cây đàn violon, trên từng dây đàn cô đã bôihương thơm nhẹ, sau đó cô kê đàn lên vai và bắt đầu kéo.
Tiếngđàn vang lên sau một nhịp và dừng lại, Kelly lừ mắt nhìn Thiên Hạ đangđứng trong góc, giọng lạnh lùng nói: “Cô đứng đơ người ra đấy làm gì,còn không mau phối nhạc với tôi?”
“Vâng”. Thiên Hạ hơi giật mìnhvà đến ngay, cô ngồi xuống bên đàn, bắt đầu gảy khúc nhạc cao vút và hoa lệ, cùng phối hợp với nhịp nhạc của Kelly.
Không lâu sau bên cửa sổ vang lên tiếng bước chân nhè nhẹ.
Đằng sau nữ vương là một đám người hầu, họ đi qua phòng âm nhạc. Đúng nhưKelly đã tính toán, mỗi ngày vào tầm giờ này nữ vương đều đi qua đây.Kelly cười, kết thúc một khúc nhạc và giành được tràng pháo tay tánthưởng của nữ vương.
“Nữ vương bệ hạ”. Kelly bỏ đàn xuống, nũng nịu đến bên nữ vương: “Kelly có việc muốn cầu xin người, không biết có được không?”
“Cái con quỷ nhỏ này, lại muốn gì nữa đây?” Nữ vương luôn giữ điệu bộ vôcùng quý phái nhưng nụ cười của bà lại vô cùng hiền từ và ấm áp.
“Kelly thích Khưu Lạc, Khưu Lạc là người tặng viên Ánh Trăng ấy, cầu xin bệ hạ chỉ hôn, được không?”
“Anh ấy…….” Nữ vương suy nghĩ một hồi: “Ta suy nghĩ xong sẽ trả lời con”.
“Vâng, con biết là bệ hạ tốt với con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-quy-khong-noi-doi/126678/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.