Thiên Hạ kéo va li hành lý chậm chạp bước qua cửa bắc. Đi được vài bước đột nhiên cô nghe thấy tiếng còi xe ô tô, lúc này sao nghe nó thân thiện đến thế.
Khoảnh khắc ấy chân tay cô như cứng lại, cô không dám quay đầu lại.
Đằng sau cô vang lên tiếng cười đùa: “Người đẹp, đêm tối còn đi đâu thế? Có cần xe đưa đi không?”
Đúng là anh ấy! Thiên Hạ quay người lại, cô nhìn Khưu Lạc đang đứng dựa vàomột bên xe, đôi môi cong lên nửa cười nửa không, một vẻ đẹp phi phàm.
“Anh đến rồi…….” Lần này cô cá cược thắng rồi sao?
Khưu Lạc nhìn thấy vali hành lý của cô anh liền tắt ngấm nụ cười: “Biết ngay là em sẽ cố chấp coi anh là người vô tình vô nghĩa. May mà lần này anhđuổi kịp. Thiên Hạ tại sao em lại cố chấp như thế chứ?”
“Anh đếntìm em làm gì? Chẳng phải anh sẽ tổ chức hôn lễ sao? Hơn nữa làm gì cóchuyện công chúa Isabella giao cho anh nửa viên Thỉ Xa Cúc còn lại?”Thiên Hạ cãi.
“Anh đã nói rồi em thật là một cô gái cố chấp” Khưu Lạc cười và mở cửa xe: “Lên xe đi. Anh sợ em rồi đấy, ngay bây giờchúng ta bỏ trốn”.
Thiên Hạ giật mình nghĩ, xem ra cả đời này cô chẳng thể nào đoán được trong lòng Khưu Lạc đang nghĩ gì.
Thiên Hạ ngồi vào xe với bộ dạng bị bắt ép. Khưu Lạc để hành lý của cô vào sau xe rồi ngồi vào buồng lái.
Anh khởi động xe, tốc độ chầm chậm không hề giống như chạy trốn mà giống hóng gió dưới ánh trăng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-quy-khong-noi-doi/126680/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.