Cuộc đời này, sướng khổ do số mệnh. Thế gian này, nhân duyên dựa vào sự sắp đặt của đất trời. Không phải không yêu, mà là chưa đến lúc cảm nhận được tình yêu. Rụt rè trong tình cảm, đó chính là sự thật tồn tại ở mỗi con người.
A Viên nàng thực sự cảm thấy rất nhàm chán khi ngày qua tháng lại phải đụng độ với tên tiểu tử Kế Diêu kia. Hắn giống như là khắc tinh trong cuộc đời của nàng, khiến nàng mỗi ngày đều ăn không ngon, ngủ không yên. Nói đi, là kiếp trước nàng đã làm sai điều gì, cho nên kiếp này mới bất hạnh mà lại gặp phải hắn, có đúng hay không?
Ai da, rõ ràng nàng là nữ nhân vô cùng có đức! Hắn tại sao cứ kiên quyết giống như một hồn ma để đến đây ám ảnh nàng? Nàng chán ghét hắn! Nhưng từ sự chán ghét đó đã dần biến trở thành yêu, trở thành nỗi nhung nhớ người thương của một nữ nhân lúc nào không hay. Có lẽ, trái tim của nàng đã thực sự thuộc về hắn mất rồi. Mọi hành động, cử chỉ, dáng vẻ của hắn đều có thể tác động đến trái tim nàng thật lâu, thật sâu. Từ một nữ nhân vô ưu vô lo, nàng bỗng chốc sợ hãi. Nếu như có người khác cướp hắn khỏi tay nàng, bỏ lại một mình nàng, cuộc sống này sẽ vô cùng cô đơn!